vendredi 28 octobre 2016

BLOG : 'Cả họ làm quan'


Trương Thanh Long
Sưu tầm - Biên soạn - Bình Luận



'Cả họ làm quan là biến tướng của tham nhũng'

ZING.VN ngày 28/10/2016 - Đại biểu Trương Trọng Nghĩa nhận định thực chất việc lạm dụng quyền lực để đưa người thân vào trong bộ máy, tạo thành mối quan hệ đan xen là biến tướng của tham nhũng.

Trao đổi bên hành lang Quốc hội sáng 28/10, đại biểu Trương Trọng Nghĩa (đoàn TP.HCM) cho rằng làm công chức mà ngay ngắn, đúng chính sách chế độ thì không thể giàu được. Việc bố trí người thân vào cùng một cơ quan để che chắn cho nhau, chứng tỏ tham nhũng tiểm ẩn.


Vừa qua nhiều hiện tượng “cả họ làm quan” khiến dư luận không thể không đặt câu hỏi, nhưng tất cả đều được giải đáp đúng quy trình. Ông có suy nghĩ gì về điều này?

Tôi cho rằng đó những những “biến tướng” rất tinh vi, quy định về phòng chống tham nhũng phải giải quyết được biến tướng ấy. Thời vua chúa của chúng ta và nhiều nước khác đã nhìn thấy và có quy định phòng ngừa.

Ta lâu nay dựa vào công tác tổ chức cán bộ và có cơ quan tổ chức Đảng làm rất chặt. Vì thế, hiện tượng đưa người thân thích, tạo thành mối quan hệ thân tộc trong bộ máy Đảng và Nhà nước không nhiều.

Nhưng hiện rõ ràng là vẫn có tình trạng này. Vì vậy, về mặt Đảng cần bổ sung những quy định đối phó và luật pháp cũng phải như vậy. Luật Phòng chống tham nhũng đang sửa đổi, sắp tới phải đưa vào những quy định ngăn chặn hình thành mối quan hệ thân thích, dòng tộc trong bộ máy.


Báo cáo thẩm tra về tình hình phòng chống tham nhũng nêu giải pháp cấm bổ nhiệm những người trong một đại gia đình cùng làm quan trong một địa phương dẫn đến dễ câu kết nhau để tham ô, nhũng nhiễu. Ông thấy sao?

Muốn đưa ra giải pháp hợp lý và có khoa học thì phải có nghiên cứu sâu một cách hợp lý, cẩn thận. Chúng ta cũng cần tham khảo thêm quy định của các nước như để nghiên cứu áp dụng.

Nếu đưa ra giải pháp đơn giản có thể đáp ứng tình thế nhưng không thể giải quyết rốt ráo. Vì ở đây cũng không loại trừ có những trường hợp ngẫu nhiên anh em cùng làm một cơ quan, vợ chồng cùng làm trong một sở hay một bộ. Đôi khi đó là ngẫu nhiên và bình thường và cũng không có tác hại gì.


Muốn đề phòng hậu quả thì chúng ta phải xử lý quan hệ đấy. Có một số nơi đã xử lý bằng cách điều vợ hoặc chồng, anh hoặc em đi làm nơi khác nếu họ làm cùng một cơ quan.

Tuy nhiên, hiện các tổ chức đảng ở một số cấp, địa phương chưa làm được. Do đó, chúng ta phải đưa vào pháp luật nhưng phải có nghiên cứu sâu, hợp lý, khoa học.

Vậy, việc người trong dòng họ bổ nhiệm lẫn nhau thì có nên cấm?

Theo tôi, những gì dính đến chuyện người thân bổ nhiệm lẫn nhau thì phải có quy định. Nhưng chúng ta cũng phải xử lý cả những trường hợp khách quan như một ông bộ trưởng có con thích ngành nghề của bố và có năng lực.

Diễn tiến như vậy đầu tiên là bình thường nhưng sẽ đến lúc bố bổ nhiệm con. Rõ ràng để một cơ chế bố ký giấy bổ nhiệm con cho dù là khách quan đi nữa thì cũng là điều nên tránh.

Nghị quyết Trung ương 4, phát biểu của Thủ tướng nói rõ vai trò, cũng như tăng cường trách nhiệm của người đứng đầu trong phòng chống tham nhũng. Ông suy nghĩ gì như thế nào về điều này? 

Có một chân lý hàng nghìn năm nay, cả đông sang tây, từ cổ lẫn kim là
“thượng bất chính thì hạ tắc loạn”
Cho nên, cứ ở trên ngay ngắn chặt chẽ, nghiêm khắc 100% thì ở dưới sai phạm, nhũng nhiễu, tham nhũng, hành vi trái pháp luật sẽ giảm rất nhiều.

Trên chỉ thiếu nghiêm túc chỉ một ly, dưới sẽ đi một dặm. Chúng ta xử lý người đứng đầu chính là áp dụng nguyên tắc này. Nhưng vừa rồi, việc xử lý người đứng đầu chưa chặt chẽ, chưa nghiêm túc. Có thể nói, nhân dân nhìn vào thấy chúng ta chưa làm được.


Cử tri bức xúc việc 'cả họ làm quan' vẫn đúng truy trình

ZING.VN ngày 28/10/2016 - "Quyết tâm chống tham nhũng chỉ nằm trên văn bản, còn hành động trên thực tế lại chưa tương xứng", Chủ nhiệm Ủy ban Tư pháp Lê Thị Nga nói.


Sáng 28/10, Tổng Thanh tra Chính phủ báo cáo về công tác phòng chống tham nhũng (PCTN) năm 2016 trước Quốc hội. Báo cáo thẩm tra do Chủ nhiệm Ủy ban Tư pháp Lê Thị Nga trình bày trước Quốc hội ngay sau đó nêu rõ, hành vi tham nhũng được phát hiện và xử lý chủ yếu là các vụ án nhỏ, ở cấp xã hoặc những vụ tham nhũng đặc biệt nghiêm trọng được dư luận xã hội quan tâm.

Ở cấp tỉnh, huyện, các bộ, ngành, nhìn chung việc phát hiện và xử lý tham nhũng rất ít, trái ngược với phản ánh của dư luận.

Ủy ban Tư pháp cho rằng báo cáo của Chính phủ đã nêu lên nhiều tồn tại, hạn chế trong công tác PCTN nhưng "chưa chỉ rõ địa chỉ của tồn tại, hạn chế đó và trách nhiệm cá nhân của người có thẩm quyền".

Quyết tâm chống tham nhũng chỉ nằm trên văn bản, còn hành động trên thực tế lại chưa tương xứng. Đáng lưu ý, có một số cán bộ còn bao che, tiếp tay, 'bảo kê' cho vi phạm”, bà Nga nói.


Báo cáo cho hay, có ý kiến cho rằng, khoản 3 Điều 37 Luật PCTN hiện hành mới chỉ quy định "Người đứng đầu, cấp phó của người đứng đầu không được bố trí vợ hoặc chồng, bố, mẹ, con, anh, chị, em ruột của mình giữ chức vụ quản lý về nhân sự, kế toán - tài vụ, thủ quỹ, thủ kho trong cơ quan, tổ chức, đơn vị hoặc giao dịch mua bán vật tư, hàng hóa, ký kết hợp đồng cho cơ quan, tổ chức, đơn vị đó". Tuy nhiên, luật lại chưa quy định về việc cấm người đứng đầu bổ nhiệm người thân thích vào vị trí lãnh đạo trong cơ quan, tổ chức, đơn vị do mình quản lý.

"Cử tri bức xúc phản ánh tại một số địa phương có hiện tượng 'cả họ làm quan' nhưng vẫn đúng quy trình", Chủ nhiệm Ủy ban Tư pháp nêu trước Quốc hội.

Liên quan đến vấn đề này, một số cử tri đề nghị Nhà nước cũng cần tổ chức nghiên cứu, tham khảo, tiếp thu những điểm tiến bộ của Luật về hồi tỵ đã từng được một số triều đại trong lịch sử Việt Nam áp dụng có hiệu quả.

Theo đó, luật này được đặt ra để ngăn chặn tình trạng những người trong một đại gia đình cùng làm quan trong một địa phương dẫn đến dễ câu kết nhau để tham ô, nhũng nhiễu.

Ủy ban Tư pháp cho rằng, đây là những ý kiến rất cần được lắng nghe, quan tâm, nghiên cứu để bảo đảm vừa trọng dụng được nhân tài, vừa tránh tính trạng lạm quyền để trục lợi trong công tác cán bộ.


Theo Ủy ban Tư pháp dư luận cử tri và báo chí gần đây cũng phản ánh trong công tác điều động, bổ nhiệm cán bộ thời gian qua có một số trường hợp lạm dụng quy định để điều động, bổ nhiệm cán bộ không đủ điều kiện, tiêu chuẩn, phẩm chất, năng lực, chưa thật sự tiêu biểu, thiếu kinh nghiệm thực tế là người thân, trong gia đình.

Có trường hợp bổ nhiệm ồ ạt vào thời điểm chuyển giao nhiệm kỳ... đã gây nghi ngờ, bức xúc, bất bình trong dư luận, làm giảm sút lòng tin của nhân dân vào chủ trương đúng đắn của Đảng và Nhà nước về PCTN nói chung và PCTN trong công tác tổ chức cán bộ nói riêng.

"Quy định 'biên chế suốt đời', 'có vào không có ra', 'có lên không có xuống' đã tạo nên sức ỳ rất lớn. Dù cán bộ, công chức làm việc không hiệu quả nhưng người đứng đầu rất khó để xem xét trách nhiệm và kỷ luật họ" - Uỷ ban Tư pháp nhận định.

Mặt khác, phiếu tín nhiệm của cán bộ, công chức trong cơ quan, tổ chức, đơn vị là một trong những tiêu chí quan trọng để xem xét bổ nhiệm cán bộ lãnh đạo, quản lý nên dễ nảy sinh tư tưởng “dĩ hòa vi quý”, “dễ mình dễ ta”.

Ủy ban Tư pháp cho rằng những bất cập trong công tác tổ chức cán bộ là nguyên nhân quan trọng làm cho công tác cải cách hành chính, cải cách tổ chức bộ máy của cả hệ thống chính trị để PCTN còn hạn chế.


BÌNH LUẬN

Những thông tin những ngày gần đây trên báo chí trong nước cho người ta thấy hệ thống điều hành ở  Việt Nam là một "nhóm quan lớn” tập hợp bằng nhiều “nhóm quan nhỏ” để cai trị và tham nhũng.


Chỉ nói 4 trường hợp thôi cũng đủ chứng minh được điều này, một điều mọi người đã biết từ lâu, thỉnh thoảng mới thấy xì ra dù là chuyện vô cùng phổ biến ở  Việt Nam.


Trường hợp 1 : Sở có 46 người mà 44 người là “lãnh đạo”

Vài ngày qua, nhiều báo tại Việt Nam đưa tin tại Sở Lao Động, Thương Binh và Xã Hội của tỉnh Hải Dương, có tổng cộng 46 viên chức gọi là “biên chế” thì có đến 44 người mang chức danh trưởng, phó phòng, còn lại hai người là “chuyên viên.”

Trong số đó, có người mới được tuyển dụng được ba tháng là đã được thăng chức như trường hợp bà Vũ Thị Thu Hà được bổ nhiệm phó chánh thanh tra Sở Lao Động, Thương Binh và Xã Hội tỉnh Hải Dương ngày 1 tháng 12, 2015.

Sở Lao Động, Thương Binh và Xã Hội tỉnh Hải Dương có 9 phòng, ban chuyên môn; trong đó có một giám đốc, 3 phó giám đốc sở và ở mỗi phòng, ban thì có một trưởng phòng và từ 3 đến 5 cấp phó phòng.


Khi bị khui ra trên mặt báo, ông giám đốc sở là Vũ Doãn Quang chống chế rằng ông mới được bổ nhiệm về đây. Tình trạng cả sở toàn là cấp lãnh đạo không có nhân viên là do “tồn tại từ thời lãnh đạo trước.”

Sở Lao Động là cơ quan chuyên môn giúp nhà cầm quyền tỉnh “thực hiện chức năng quản lý nhà nước về các lĩnh vực việc làm; dạy nghề; lao động; tiền lương, tiền công; bảo hiểm xã hội; bảo vệ và chăm sóc trẻ em…”

Chính vì có quá nhiều lãnh đạo, ít chuyên viên mà tại đây nhiều lãnh đạo phòng phải làm những công việc của nhân viên như “đưa công văn, đun nước, pha trà,”.

Chuyện cả một sở có 46 người mà 44 người là “lãnh đạo” không phải là trường hợp duy nhất. Một số nơi khác cũng có tình trạng này, chỉ khi nào bị vạch ra trên mặt báo thì người ta mới biết.


Trường hợp 2 :  Sở có 45 người  trong đó có 1 giám đốc, 5 phó giám đốc, 15 phó, trưởng Phòng

Ngày 6 tháng 5, 2016 báo An Ninh Tiền Tệ kể rằng tại tỉnh Gia Lai, Sở Văn Hóa, Thể Thao và Du Lịch có 45 cán bộ, nhân viên thì trong đó có 1 giám đốc, 5 phó giám đốc, 15 phó, trưởng Phòng. Còn tại Sở Xây Dựng có 33 cán bộ, nhân viên; trong đó có 1 giám đốc, 4 phó giám đốc, 12 phó, trưởng phòng.

Tỉnh này “được xem là tỉnh vùng cao còn nhiều khó khăn, đời sống của đại bộ phận người dân chủ yếu dựa vào nông nghiệp, hàng năm chính phủ còn phải cứu đói cho tỉnh này cả nghìn tấn gạo.”

Ngày 19 tháng 1, 2015 tờ Đất Việt nói trong vòng hơn 2 tháng (từ 17 tháng 10, 2013 đến ngày 25 tháng 12, 2013), ông Nguyễn Văn Hóa, nguyên phó giám đốc sở công thương kiêm chi cục trưởng Chi Cục Quản Lý Thị Trường đã ký 29 quyết định bổ nhiệm, điều động, luân chuyển, bố trí cán bộ sai quy định, thủ tục.


Như ở trên tường thuật, ông giám đốc Vũ Doãn Quang đã nói, cái sở của ông toàn “lãnh đạo” là do “lịch sử để lại,” ông không phải thủ phạm. Ông cựu giám đốc đã “hốt hụi chót” trước khi nghỉ hưu nên khi bị báo chí phanh phui, ông buộc phải “giải trình” với cấp trên để “tìm hướng giải quyết.”

Mới ngày 9 tháng 9, 2016, tờ Pháp Luật Thành Phố cho hay Ủy Ban Kiểm Tra tỉnh ủy Hải Dương “tiếp các đoàn khách tỉnh và trung ương bằng cách đến những địa điểm quen và… nợ lại tiền.” Số tiền nợ ăn uống là 310 triệu đồng cơ quan này không có nên “kính đề nghị thường trực tỉnh ủy, chủ tịch tỉnh xem xét, hỗ trợ cấp bổ sung kinh phí” giúp ủy ban này “hoàn thành nhiệm vụ.”

Không thấy báo nào nói ra nhưng người ta hiểu ngày rằng ông giám đốc Sở Lao Động, Thương Binh và Xã Hội tỉnh Hải Dương thăng chức búa xua cho các thuộc cấp chỉ để ăn hối lộ. Những người được ông thăng cấp lại dùng cái chức vụ đó tìm cách để lấy lại “vốn đầu tư” tức tiền hối lộ cho ông giám đốc. Không kẻ nào “chạy chức” rất tốn kém mà lại không nghĩ đến chuyện thu hồi cả vốn lẫn lãi.


Trường hợp 3 :  Cả họ làm quan

Rất nhiều vụ lình xình bổ nhiệm thuộc cấp không đúng quy định, tiêu chuẩn cả về số lượng cũng như trình độ, nói chung là trái luật nhưng không thấy ai bị hài tội. Vợ, con, anh em họ hàng nội ngoại được đưa vào các chức vụ chủ chốt từ xã lên huyện, tới tỉnh cũng đều được chống chế “đúng quy trình.” Và những vụ bổ nhiệm trước khi nghỉ hưu của những ông bà làm “chuyến tàu vét” không phải họa hiếm.



Ông Triệu Tài Vinh, tỉnh ủy tỉnh Hà Giang bổ nhiệm hàng loạt người thân vào các vị trí cao trong bộ máy cầm quyền ở tỉnh. Bà Đặng Thị Hà (vợ ông Vinh) hiện là Phó giám đốc Sở Nông Nghiệp – Phát Triển Nông Thôn. Em trai ruột ông Vinh là Triệu Tài Phong hiện giữ chức bí thư huyện ủy huyện Quang Bình (Hà Giang); phó chủ tịch UBND huyện Hoàng Su Phì hiện nay cũng là em ruột của ông Vinh – ông Triệu Sơn An…

Tại tỉnh Thừa Thiên – Huế, anh em cột chèo đều làm quan chủ chốt của huyện A Lưới như ông Hồ Xuân Trăng, bí thư huyện ủy, chủ tịch HĐND huyện A Lưới là anh “cột chèo” với ông Nguyễn Mạnh Hùng, phó bí thư huyện ủy, chủ tịch ủy ban huyện. Bà Lê Thị Thêm (vợ ông Trăng) là chị ruột của vợ ông Nguyễn Mạnh Hùng, hiện đang giữ chức vụ trưởng phòng Văn Hóa Thông Tin huyện A Lưới. Ngoài ra, ông Trăng còn có 2 người em “cột chèo” khác là ông Nguyễn Nam Sinh – phó trưởng Công An huyện và ông Hồ Thanh Hà – phó Phòng Tài Chính huyện A Lưới.

Ngay tại Hà Nội, ở huyện Mỹ Đức cũng có 9 người là thân nhân ruột thịt của ông bí thư huyện ủy Lê Văn Sang.

Tờ Pháp Luật Thành Phố ngày 5 tháng 1, 2016 cho biết, tại xã Hạ Sơn (huyện Quỳ Hợp, Nghệ An) có tới hơn 20 người là anh em, họ hàng với chủ tịch xã Lê Văn Thanh và bí thư xã Trương Văn An cùng làm lãnh đạo, cán bộ xã. Trong đó, chủ tịch xã cũng là… em rể của bí thư.


Trường hợp 3 :  "hạ cánh an toàn"

Đó là câu chữ người dân Việt Nam ám chỉ các quan tham vơ vét đủ mọi thứ có thể trước khi về hưu hay còn gọi là “hạ cánh an toàn.”

Tại tỉnh ủy Hưng Yên, hồi giữa tháng 6 báo chí trong nước cho hay ông Lê Quang Huy (Cục Trưởng Cục Thuế tỉnh Hưng Yên) sẽ nghỉ hưu theo chế độ từ ngày 1 tháng 9, 2016. Từ đầu năm 2016 đến lúc đó, ông Huy liên tục ký hàng loạt quyết định bổ nhiệm và điều động cán bộ đầy “nghi vấn.”

Nhiều phòng, ban của Cục Thuế tỉnh Hưng Yên có đến 4-5 người đảm nhiệm vị trí phó phòng, các Chi Cục Thuế huyện cũng rơi vào tình trạng toàn trưởng và phó. Đặc biệt có những phòng ban tất cả đều là lãnh đạo, chỉ có đúng 1 nhân viên.


Cách đây hai năm, dư luận sửng sốt khi thấy tổng tổng thanh tra chính phủ có vẻ đạo mạo, liêm khiết Trần Văn Truyền phải xin chính quyền thành phố Sài Gòn một căn phố nhỏ để ở trong khi lại có một tòa lâu đài tráng lệ. Không những vậy, ông còn làm chủ một số bất động sản đang cho thuê.

Chưa hết, người ta khám phá ra là trước khi nghỉ hưu, ông Truyền đã ký một loạt gần 60 vụ bổ nhiệm các chức vụ dưới quyền, gồm cả một số chức vụ trưởng, vụ phó. Thanh Tra chính phủ là cơ quan chống tham những cấp trung ương, từng có những ông thanh tra bị tố cáo và ở tù khi bị lộ vì hối lộ. Chẳng lẽ ông Truyền bổ nhiệm tới tấp như thế mà không ai có phong bì “cảm ơn.” Cái gì cũng có giá của nó hết.

Chuyện cả họ làm quan hay ký bổ nhiệm “vét chuyến chót” là người ta đã ngó ngang ngó dọc, thấy chỗ này làm được thì chỗ kia sao không làm. Cái nước “dân chủ đến thế là cùng” nó là vậy. Nếu những người dân đen cùng khổ ở đó vẫn cúi đầu cam chịu thì sẽ chẳng bao giờ có thay đổi.


Đó là lý do vì sao người ta hiểu lương bổng của cán bộ đảng viên, viên chức nhà nước từng bị kêu ca không đủ sống mà người ta vẫn sống, phương phi béo tốt. Không những vẫn sống mà lại là giai cấp trưởng giả thượng lưu của xã hội.





jeudi 27 octobre 2016

DU LỊCH : Chợ đầu mối Nông sản Thực phẩm Thủ Đức


Trương Thanh Long
Sưu tầm - Biên soạn - Bình Luận


Chợ đầu mối Nông sản Thực phẩm Thủ Đức là một trong ba chợ đầu mối lớn của TPHCM, nằm ở cửa ngõ phía đông thành phố đi các tỉnh miền đông, miền trung và các tỉnh tây nguyên. Đây được xem là công trình tiêu biểu được thực hiện theo chủ trương của thành phố nhằm di dời các chợ nhỏ lẻ trong nội thành.


Chợ Chợ đầu mối Nông sản Thực phẩm Thủ Đức được khởi công xây dựng vào năm 2002 có diện tích 203.676 m2 nằm trên đường Xuyên Á, Quận Thủ Đức có sức chứa 1.584 sạp, vựa, với tổng vốn đầu tư là hơn 182 tỷ đồng, trong đó ngân sách thành phố hơn 41,8 tỷ đồng, hơn 46 tỷ đồng ứng trước của khách hàng, 80 tỉ vay ngân hàng theo chương trình kích cầu, hơn 14 tỷ đồng vốn tự có của chủ đầu tư.

Chợ bao gồm các khu nhà lồng chợ A, nhà lồng chợ B, nhà lồng chợ C và nhiều công trình phụ trợ như nhà kho, khu quản lý, khu điều hành, khu sơ chế, nhà máy xử lý rác, trạm nước ngầm, trạm xử lý nước thải…

Công ty Cổ phần Phát triển Nhà Thủ Đức đã bắt đầu đưa
- khu nhà lồng chợ A vào hoạt động từ ngày 23 tháng 10 năm 2003,
- khu nhà lồng chợ B vào hoạt động từ tháng 7 năm 2006,
- khu nhà lồng chợ C vào hoạt động từ tháng 4 năm 2010.

Trung bình mỗi ngày lượng hàng hóa nhập vào chợ lên đến hơn 2.800 tấn. Ngoài ra, khi chợ hoạt động cũng đã tạo được công ăn việc làm cho hàng ngàn lao động trên địa bàn quận kể cả số lao động di dời từ các chợ Cầu Muối, Cầu Ông Lãnh.


Chợ nông sản thực phẩm siêu rẻ ở Sài Gòn

Giữa Sài Gòn tấp nập, chợ đầu mối này hoạt động cả ngày lẫn đêm, giá cả nhiều mặt hàng ở đây rẻ hơn bên ngoài khoảng 3-4 lần.

Từ lâu, chợ đầu mối nông sản thực phẩm Thủ Đức được biết đến là khu chợ buôn bán nhiều loại trái cây, hoa quả và rau xanh lớn ở Sài Gòn. Hàng hóa ở đây không bán lẻ mà chuyên sỉ với số lượng lớn.



Trước 1975, chợ đầu mối Thủ Đức chỉ là chợ cá Trần Quốc Toản, tọa lạc ở khu vực gần siêu thị Sài Gòn, thuộc góc đường 3 tháng 2 và Lý Thái Tổ (Quận 10). Sau khi miền Nam hoàn toàn giải phóng, chợ không còn hoạt động.


Một thời gian sau, chợ di dời về chợ cầu Ông Lãnh (quận 1), tồn tại đến tháng 10/2003 thì chấm dứt và dời về chợ Bình Điền (quận 8). Cùng chung số phận với bạn hàng bán cá, các vựa trái cây chợ cầu Ông Lãnh, cầu Cầu Muối phải di dời lên chợ đầu mối Thủ Đức và chợ đầu mối Tân Xuân (Hóc Môn).




Chợ đầu mối nông sản thực phẩm Thủ Đức được khởi công xây dựng vào năm 2002 có diện tích 203.676 m2 nằm trên quốc lộ 1A (Quận Thủ Đức) có sức chứa 1.584 sạp. Chợ bao gồm các khu nhà lồng chợ A, nhà lồng chợ B, nhà lồng chợ C và nhiều công trình phụ trợ như nhà kho, khu quản lý, khu điều hành, khu sơ chế, nhà máy xử lý rác, trạm nước ngầm, trạm xử lý nước thải…


Trung bình mỗi ngày lượng hàng hóa nhập vào chợ lên đến hơn 2.800 tấn. Ngoài ra, khi chợ hoạt động cũng đã tạo được công ăn việc làm cho hàng ngàn lao động trên điạ bàn quận kể cả số lao động di dời từ các chợ Cầu Muối, Cầu Ông Lãnh tới.

Hàng hóa ở đây có đủ loại, từ trái cây đến rau xanh và hoa, đồ khô. Sạp nào cũng bạt ngàn các loại trái cây ngon có nguồn gốc từ miền Tây hoặc miền Bắc. Trái cây đủ loại từ thanh long, sầu riêng, táo, cam, nhãn, bơ, dưa hấu... Rau xanh có khoai tây, ớt Đà Lạt, cà tím, cải xoong... Chưa hết, ở đây còn bán nhiều loại hoa khác nhau.





Giá cả ở chợ khá dễ chịu, đa phần đều thấp hơn 3-4 lần so với giá bán lẻ thông thường bên ngoài. Tiểu thương ở đây thường không chào mời người mua vì họ bán cho người quen là nhiều.

Chợ bán buôn từ 21h đêm đến 4h sáng và có một khu ẩm thực bán cơm, trái cây, xôi, bánh mì... phục vụ những người buôn bán tầm đêm. Tại chợ còn có đội ngũ bốc vác và bảo vệ túc trực 24/24, khi nào có xe hàng tới sẽ chạy ra ngay và có đền thờ Quan Âm nhỏ, do tiểu thương trong chợ lập ra để cúng kiếng cầu buôn may bán đắt.






Vụ hỏa hoạn xảy ra vào khoảng 11h45 phút trưa ngày 4/ 9/2016 tại chợ đầu mối nông sản Thủ Đức

Thời điểm trên các công nhân đang làm việc trong ki ốt chứa toàn bộ các vật dụng bằng nhựa để đựng trái cây thì thấy khói lửa bốc lên dữ dội. Mọi người nhanh chóng hô hoán và dùng bình chữa cháy mini để dập lửa nhưng bất thành.



Sau khoảng 30 phút tích cực phun nước thì đám cháy mới được khống chế hoàn toàn. Mặc dù vụ hỏa hoạn không gây thương vong về người nhưng khiến nhiều ki ốt bị cháy rụi hoàn toàn.


Chợ đầu mối ở Q.Thủ Đức để thuê võng ngủ với giá từ 15.000 đồng/đêm.

Theo TTO ngày 27/10/2016 - Sau một ngày mệt nhoài mưu sinh, nhiều người lại tìm về những quán cà phê ở quốc lộ 1 (Q.Bình Tân), chợ đầu mối ở Q.Thủ Đức, Q.8... để thuê võng ngủ với giá từ 15.000 đồng/đêm.


Những ngày đi cùng họ, chúng tôi cảm nhận một Sài Gòn về đêm rất khác, chứa đựng nhọc nhằn tủi hổ lẫn ước mơ đời người trên những chiếc võng tròng trành đưa giấc...

Võng đêm

21g, bên trong quán cà phê sát chợ đầu mối nông sản Thủ Đức, chừng 20 chiếc võng giăng dọc hai bên lối đi. Trên vách quán, mấy chiếc quạt nặng nề xua bớt muỗi và không khí ngột ngạt.

Bà Lê Thị Yến (60 tuổi, quê An Giang) lật lên lật xuống mấy lần chiếc võng xanh thẫm ở hàng cột phía ngoài. Sau khi an tâm là võng khô ráo, quạt máy có thể lia qua chỗ mình, bà mượn cái ghế nhựa nhỏ bỏ vào trong giữ chỗ.

Bà nói: “Bữa nay lựa được chỗ này mừng ghê, gần quạt cho đỡ muỗi. Đặt cái ghế, ai tới sau thấy là biết có người lựa chỗ này rồi”. Giữ chỗ xong, bà rút 15.000 đồng đưa cho chủ quán, rồi bước ra đường đi bán tiếp.

Hỏi sao lại chọn ngủ nơi này, bà Yến đáp: “Tôi có đứa cháu thuê trọ ở bến xe Miền Tây, nhưng bên này vé số bán được hơn. Chiều nào tôi cũng tắm rửa ở bển xong rồi bắt xe buýt qua đây, bán một vòng, thuê trước cái võng đặng 12g quay lại ngủ”.

Đã bươn chải gần 20 năm ở Sài Gòn, bà trải kiếp ngủ thuê này cũng 4-5 năm nay.

Giọng bà rầu rầu: “Tôi còn nhớ đêm đầu thuê võng ngủ, không tài nào chợp mắt được vì nó cứ đung đưa, muỗi cắn, lạ chỗ, lại sợ bị mất cái túi vé số là coi như trắng tay. Dần dần rồi quen thôi, giờ đặt mình xuống là ngủ liền”.

Gần võng bà Yến là bà Phạm Thị Hoa (65 tuổi). Bà Hoa thuê võng ngủ từ lúc 7g tối, chừng 9g thức dậy bưng thúng bánh ngọt đi bán lòng vòng. 2g khuya bà lại về đây ngủ tới sáng, chủ quán cũng chỉ tính 15.000 đồng.

Như trút được nỗi lòng, bà kể: “Tôi có đứa con trai 46 tuổi nhưng nghiện rượu nên phải đi bán bánh lấy tiền nuôi nó. Chồng thì bỏ từ mấy chục năm nay rồi. Tôi có căn nhà ở Q.1 nhưng mấy năm nay toàn ngủ võng dưới này, tiện lấy mối và bán bánh”.

Nói chưa dứt câu, bà soạn lại thúng bánh, lấy dây thun cột hai ống quần ngang mắt cá chân cho khỏi sình lầy, rồi tiếp tục đi bán.

Chừng một tiếng sau, mưa đổ ầm ầm. Mấy phu khuân vác ngoài chợ lật đật vào quán trú mưa. Quán đã chật giờ lại nồng thêm mùi mồ hôi, ẩm ướt. Tất cả tạo nên cái mùi nghèo khó thường trực.

Mặc cho bên ngoài xe hàng vẫn chạy liên tục, trong các quán nước, những chiếc võng đã kín người nằm, cơn buồn ngủ trĩu nặng trên những gương mặt nhàu nhĩ.


Khi quán là nhà

Võng không, võng không, 20.000 đồng/đêm”, mấy thanh niên phụ bán cho mấy quán nước ở quốc lộ 1 (Q.Bình Tân) chào mời khi thấy có xe máy rề tới. Một dọc những bảng hiệu thắp đèn làm nổi dòng chữ “cà phê, võng đêm”. Cạnh đó là những tiệm sửa xe, vá vỏ 24/24.

Anh Lê Duy (27 tuổi, chủ quán cà phê đầu dãy) kể rằng khu này về đêm không hề tĩnh lặng bởi những quán nước mở suốt đêm để phục vụ cánh tài xế, xe ôm, những người lỡ đường.

Anh nói do rảnh rỗi nên mấy thanh niên mới bắc ghế ra ngồi trước quán để “hóng” khách, chứ đêm nào quán cũng phải giăng thêm võng cho khách vì quá đông. Phía bên kia đường, có những quán “lộ thiên” đến mức giăng võng dưới cây trứng cá để khách nếm mùi... sương gió.

Đã nhiều năm ngủ võng thuê, ông Trương Bằng Phương (51 tuổi, chạy xe ôm ở khu vực vòng xoay An Lạc, Q.Bình Tân) ngáp ngắn ngáp dài cho biết: “Có tiền thì thuê nhà trọ ngủ cho sướng rồi chứ thuê võng làm gì. Chạy xe ôm dạo này hẻo lắm, như ngày nay tối thui mới kiếm được một cuốc, tiền thuê võng với tiền mua chai nước suối là sạch bách”.

Theo lời ông Phương, nếu không có mấy quán như vầy thì ông cũng không biết ngủ ở đâu giữa đêm lạnh. Trên chiếc xe cà tàng, ông còn bọc theo ít đồ đạc vật dụng. Ông nói ngày nào vô ngủ sớm thì ông xin tắm nhờ, đánh răng rửa mặt.

Chỗ này coi như là nhà mình rồi. Mấy cái quán ở đây hầu như tôi đã ngủ qua hết rồi” - ông cho biết.

Giống như ông Phương, nhiều người cũng mang theo mình tất cả tư trang đồ đạc để đêm xuống ghé vào những quán cà phê võng tắm rửa ngủ nghỉ.

Anh Nguyễn Tuấn (36 tuổi, quê Quảng Nam) vừa dừng xe bánh bò của mình bên hông quán, vừa soạn áo để thay.

Tự nhận có gương mặt thư sinh nhưng chỉ học hết cấp II và số thì khổ “vô đối”, anh nửa đùa nửa thật: “Đi bán chục năm rồi nên tôi cũng dành được ít tiền, lẽ ra thuê được nhà trọ nhưng muốn để tiền đó... cưới vợ. Kiếm được vợ rồi tôi nghỉ không bán bánh nữa, về quê sống, thôi luôn kiếp ngủ võng”.

Đậm tính cách cần kiệm của người miền Trung, anh tính như vầy: “Một tháng tôi tốn 600.000 đồng tiền ngủ võng, tính ra rẻ hơn nhiều so với tiền thuê trọ cả triệu một tháng, rồi còn điện nước, sắm sửa đồ đạc. Ngủ di động như vầy cũng dễ buôn bán, mỗi ngày cũng lời hơn 200.000 đồng”.

Hầu như các quán cà phê võng này đều xây thêm nhà tắm để khách có chỗ rửa ráy sạch sẽ trước khi ngủ và cả nước cho khách giặt đồ. Nhiều quán còn sắm tivi màn hình phẳng mở suốt đêm để khách coi đỡ buồn.

Anh Duy cho biết: “Dù đêm nào cũng nhiều khách tắm nhưng tụi tôi không thu thêm tiền, toàn bà con nghèo khổ cả mà”. Vào mùa bóng đá, quán đông không còn chỗ mắc võng vì ngoài dân lao động, còn có dân ghiền bóng đá đi coi mấy trận bóng khuya rồi ngủ luôn ngoài quán.

Những người đã quen với việc ngủ võng thuê bộc bạch rằng việc ngủ như vậy cũng có cái thú của nó. Sau khi kết thúc một ngày làm bảo vệ ở Q.Gò Vấp, anh Lê Văn Thành (30 tuổi, quê Sóc Trăng) lại chạy xe về khu vực này thuê võng ngủ.

Ngủ ở đây hơn năm rồi, tôi cũng quen với mấy anh em hay ngủ khu này. Tối nào cũng nói chuyện hỏi han nhau cho vơi nỗi nhớ quê” - anh nói. Nhờ vậy, anh tiết kiệm được mỗi tháng ít tiền để gửi về cho cha mẹ.

Giấc ngủ không trọn

Đêm khuya, khi những người thuê võng đã say ngủ, chủ quán vẫn thức để canh chừng xe cộ và đồ đạc cho họ. Anh Duy cho biết dù hầu như không xảy ra mất mát gì nhưng anh rất đề phòng. Khu vực giữ xe phía sau quán được rào chắn, có người thức canh xe. Phía trước quán cũng vậy.

Họ chỉ có tài sản là chiếc xe với ít tiền, giấy tờ tùy thân. Mất một phát là tiêu luôn nên mình phải canh chừng chớ” - anh Duy nói.

Còn ông Phương thì luôn luôn bọc kỹ chiếc điện thoại di động trong túi quần, bởi nó là phương tiện “hành nghề” quan trọng chẳng kém gì chiếc xe cà tàng của ông.

Mấy phụ nữ buôn gánh bán bưng thì hay lo hay nghĩ nên chuyện giữ đồ đạc cá nhân còn cẩn thận hơn cánh đàn ông. Nằm ngủ nhưng họ ôm khư khư cái túi, và một đêm giật mình mấy lần vì nỗi lo mất của.

Tuy cái giá 15.000-20.000 đồng/chỗ ngủ đêm chỉ bằng một ổ bánh mì, một chai nước ngọt, nhưng có người cả ngày không kiếm được. Thành ra có võng để ngủ trở thành một giấc mơ nho nhỏ.

Ở chợ đầu mối Thủ Đức, bà Hai (60 tuổi) được giới bốc vác quen mặt vì dữ tợn và chuyên... ngủ ngồi. Vừa giật mình thức dậy bởi cơn mưa đột ngột, bà vừa càu nhàu. Kêu chai nước ngọt từ lúc 8g tối, bà ngủ dật ngủ dựa tới 2-3g sáng đợi tới lượt bốc hàng thuê.

Tối nào cũng chỉ 80.000 đồng thôi mà chực chờ từ chiều tới giờ. Không làm thì không biết lấy gì ăn vì bốc vác ở đây 40 năm rồi, còn nuôi thằng con đang đi tù vì chơi ma túy nữa” - bà nói, đôi mắt sâu hóm.

Ở những nơi thế này, nhu cầu của con người chỉ gói gọn quanh việc thuê một cái võng để ngả lưng. Trên những chiếc võng lắc lư, giữa cơn ngủ cơn mê chập chờn, có những giấc mơ một mái ấm êm đềm, như giấc mơ mái ấm ở quê nhà mà anh chàng tên Tuấn bán bánh bò ấp ủ.


BÌNH LUẬN

Kẻ ngủ khách sạn 5 sao, người ngủ chòi ngủ võng. Khoảng cách giàu - nghèo ngày càng xa nhau diệu vợi. Để kiếm được đồng tiền chân chính đâu có đơn giản, thương cho mấy bà già có con còn khổ hơn không có.

Điều này cho thấy đâu đó ở Sài Gòn vẫn còn chút ấm áp tình người. Họ tuy nghèo vật chất nhưng tình cảm không nghèo. Còn hơn rất nhiều người vô cảm. 

Dù cuộc sống còn khó khăn để mưu sinh nhưng họ vẫn ngày ngày kiếm sống bằng đôi bàn tay cần cù và lương thiện của mình, từ anh bán bánh bò đến chị bốc hàng thuê... 

Xã hội thật là bất công. Có người thì có hàng ngàn mét đất với hàng chục căn nhà, có người lại phải ngủ võng mà cũng chẳng được ngủ ngon.

Hình bóng người Sài Gòn đằng sau những chiếc võng ân tình đó. 
Tấm lòng người Sài Gòn đằng sau những nghĩa cử đó.


lundi 24 octobre 2016

BLOG : Loạn “sếp”


Trương Thanh Long
Sưu tầm - Biên soạn - Bình Luận


TTO ngày 24/10/2016 - Văn phòng Chính phủ vừa truyền đạt ý kiến của Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc giao Bộ Nội vụ thực hiện thanh tra Sở LĐ-TB&XH tỉnh Hải Dương xung quanh việc bổ nhiệm, đề bạt cán bộ tràn lan. 



Tỉnh Hải Dương

Chưa rõ lãnh đạo tỉnh Hải Dương sẽ báo cáo thế nào nhưng chính giám đốc Sở LĐ-TB&XH Hải Dương đương nhiệm xác nhận sở này có 46 biên chế, chỉ có hai chuyên viên, còn lại 44 người đều giữ chức từ phó phòng trở lên.

Chẳng hạn như phòng việc làm - an toàn lao động có 5 phó phòng, văn phòng sở, phòng kế hoạch - tài chính, thanh tra sở đều có 4 phó phòng...

Đáng chú ý, có trường hợp bổ nhiệm phó phòng sau khi được tuyển dụng công chức mới 3 tháng.

Có lẽ chưa ở đâu có chuyện cười ra nước mắt như vậy.

Tiếp nhận một “di sản” từ trên tới dưới đều là “sếp”, ông giám đốc mới của Sở LĐ-TB&XH Hải Dương phải chua chát thốt lên với báo giới:

Thôi thì bây giờ nhiều lãnh đạo thế, tinh thần là lãnh đạo phải làm cả việc của nhân viên”.

Tương tự, một số nơi khác cũng có tình trạng loạn “sếp”.


Tỉnh Thanh Hóa

Điển hình là tỉnh Thanh Hóa vừa phải báo cáo Thủ tướng về việc Sở NN&PTNT có đến 8 phó giám đốc .

Lãnh đạo UBND tỉnh Thanh Hóa cho biết việc Sở NN&PTNT có tới 8 phó giám đốc một phần do ngành có 6 lĩnh vực gồm trồng trọt, chăn nuôi, lâm nghiệp, thủy sản, thủy lợi, phát triển nông thôn, một phần lịch sử để lại.

Sở Nội vụ tỉnh Thanh Hóa còn phát hiện toàn tỉnh có hàng chục phó phòng bổ nhiệm dư thừa, cụ thể như huyện Triệu Sơn thừa 32 phó phòng, Thiệu Hóa thừa 20, Tĩnh Gia và Thạch Thành mỗi huyện thừa 17, huyện Yên Định thừa 12...

Nếu các địa phương khác cũng viện lý do nhiều việc, nhiều lĩnh vực nên cần thêm người có chức để phụ trách thì bộ máy quản lý nhà nước vốn đang phình to lại càng rối ren bởi “lắm thầy nhiều ma, lắm cha con khó lấy chồng”.

Thực tế ở nước ta có không ít tỉnh, thành phố rất đông dân, công việc nhiều không kém Thanh Hóa, nhưng vẫn đảm bảo đúng quy định về cấp phó và mọi việc vẫn được thực hiện trôi chảy.

Việc “lạm phát” lãnh đạo không chỉ có ở địa phương mà còn có ngay cả ở cấp bộ - ngành.

Mấy năm nay, Chính phủ đã ban hành quy định số lượng thứ trưởng, vụ trưởng, vụ phó của mỗi bộ - ngành, nhưng theo thừa nhận của Bộ Nội vụ vào cuối năm 2015, nhiều nơi vẫn có số lãnh đạo vượt mức cho phép.

Đặc biệt là Vụ Kinh tế đối ngoại của Bộ Kế hoạch - đầu tư hiện đang có tới 3 người cùng giữ chức... vụ trưởng và 7 phó vụ trưởng.

Số lượng lãnh đạo nhiều đồng nghĩa số tiền ngân sách phải chi ra không hề nhỏ, kết cục là người dân đóng thuế phải gánh chịu.

Đó là chưa kể có khi hiệu quả công việc bị giảm sút do giẫm chân lên nhau, hoặc đùn đẩy trách nhiệm, tranh cãi dẫn đến mâu thuẫn, bè phái...

Tình trạng loạn sếp còn có thể là biểu hiện của nạn chạy chức, chạy quyền, chạy danh hão. Đã “chạy” tất yếu phải lo lót, bỏ ra “đầu tư” tất phải tìm cách thu lại.

Tham nhũng, thoái hóa, lợi ích nhóm, hạch sách dân cũng đều từ đây mà ra. Liệu có dẹp được loạn "sếp" hay không dù đã cải cách hành chính suốt bao năm qua?





dimanche 23 octobre 2016

THAM NHŨNG : Chủ tịch xã Hậu Lộc (Thanh Hóa) lập hồ sơ khống rút tiền ngân sách


Trương Thanh Long
Sưu tầm - Biên soạn - Bình Luận


(ZING.VN ngày 23/10/2016) Huyện ủy Hậu Lộc (Thanh Hóa) vừa quyết định kỷ luật ông Nguyễn Văn Tám, Chủ tịch UBND xã Cầu Lộc vì nhiều sai phạm. Trong đó, có việc ông Tám lập hồ sơ khống rút tiền ngân sách.

Ông Nguyễn Văn Ấp, Bí thư Huyện ủy Hậu Lộc (Thanh Hóa) vừa ký quyết định kỷ luật Cảnh cáo đối với ông Đỗ Văn Tám, Chủ tịch UBND xã Cầu Lộc vì để xảy ra nhiều sai phạm trong quá trình quản lý.

Quyết định nêu, trong năm 2015, ông Tám với tư cách là Chủ tịch UBND xã đã thực hiện trái nguyên tắc về chế độ, quy định về thu, chi tài chính đối với số tiền trên 300 triệu đồng.

Cụ thể, ông Tám thanh toán cho một doanh nghiệp trên địa bàn với số tiền là 269 triệu đồng và nhận tăng số tiền 63 triệu đồng do lập "hồ sơ khống", tính tăng khối lượng để rút tiền ngân sách nhà nước hỗ trợ cho xã Cầu Lộc.

Ngoài ra, Chủ tịch UBND xã Cầu Lộc đã thiếu trách nhiệm trong việc triển khai sử dụng 40 tấn xi măng (nhà nước hỗ trợ trong xây dựng nông thôn mới). Khi giao số xi măng này về cho các thôn nhưng ông Tám không tiến hành xây dựng, sau đó lại mang bán cho một cơ sở sản xuất gạch trên địa bàn.

Bên cạnh đó, ông Tám còn phát ngôn thiếu thống nhất với báo chí về việc sử dụng hồ sơ để thanh toán qua kho bạc vốn hỗ trợ của nhà nước.

Với các sai phạm trên, Chủ tịch UBND xã Cầu Lộc Đỗ Văn Tám được xác định đã vi phạm vào những điều Đảng viên không được làm.

Với những khuyết điểm trên, ông Đỗ Văn Tám được xác định đã vi phạm những điều đảng viên không được làm và bị Ban Thường vụ Huyện ủy Hậu Lộc ra quyết định kỷ luật cảnh cáo ???


Ông Đỗ Văn Tám, Chủ tịch UBND xã Cầu Lộc. Ảnh: Q.D.

Quyết định kỷ luật cảnh cáo đối với ông Đỗ Văn Tám, 
Chủ tịch UBND xã Cầu Lộc, huyện Hậu Lộc


Thanh Hóa: Chủ tịch xã mượn hồ sơ để rút tiền ngân sách Nhà nước

(Dân trí ngày 15/07/2016) Mặc dù công trình làm đường giao thông nội đồng do các làng tự thiết kế làm, tuy nhiên Chủ tịch UBND xã Cầu Lộc, huyện Hậu Lộc đã mượn hồ sơ của đơn vị trước đây được thuê tư vấn khảo sát thiết kế bản vẽ thi công để rút tiền ngân sách Nhà nước.


Mượn hồ sơ để rút tiền ngân sách Nhà nước

Qua tài liệu cho thấy, ngày 25/2/2013, UBND xã Cầu Lộc, huyện Hậu Lộc ký hợp đồng tư vấn khảo sát thiết kế bản vẽ thi công, lập báo cáo kinh tế kỹ thuật công trình đường giao thông nội đồng vùng lúa thâm canh năng suất, chất lượng, hiệu quả cao với Công ty CP Tư vấn đầu tư và Xây dựng Đại Lộc (Cty Đại Lộc).


Tổng giá trị hợp đồng 6 tuyến (tạm tính) của hợp đồng là 317 triệu đồng. Thời gian thực hiện từ ngày 26/2-15/4/2013. Việc thanh lý hợp đồng phải được thực hiện trong thời hạn 45 ngày kể từ ngày các bên hoàn thành nghĩa vụ theo hợp đồng.

Tuy nhiên, dự toán kinh phí hơn 10 tỷ đồng, vượt sức của người dân. Để giảm chi phí, UBND xã Cầu Lộc và các làng họp bàn đi đến thống nhất không sử dụng và thực hiện theo hồ sơ thiết kế của Cty Đại Lộc mà để các làng tự lập hồ sơ thiết kế, hồ sơ dự toán và tự thi công. Kinh phí thực hiện được người dân đóng 50.000 đồng/sào/vụ và thu trong 6 vụ.

Từ năm 2013-2015, người dân đóng góp được gần 2 tỷ đồng và đầu tư xây dựng được 5/6 tuyến đường với tổng chiều dài 4,193km.



So sánh hồ sơ dự toán của các làng tự làm với hồ sơ dự toán của Cty Đại Lộc có sự chênh rất lớn về số tiền. Cụ thể, đường Đông Tiến dài 693m, theo dự toán của làng hết hơn 319 triệu đồng. Trong khi đó, theo dự toán của Cty Đại Lộc, cùng tuyến đường này dài thêm 8m nhưng tổng kinh phí lên tới hơn 1,42 tỷ đồng.

Còn tuyến đường bà Xòe - nhà ông Tám dài 704m, làng dự toán hết hơn 326 triệu đồng, nhưng trong dự toán của Cty Đại Lộc, đoạn đường này dài 738m, kinh phí là hơn 1,5 tỷ đồng.

Đến ngày 10/3/2015, công trình làm xong, ông Đỗ Văn Tám - Chủ tịch UBND xã Cầu Lộc có tờ trình gửi UBND huyện Hậu Lộc xin hỗ trợ kinh phí. Tuy nhiên, điều bất thường là trong tờ trình của Chủ tịch xã gửi UBND huyện lại theo hồ sơ thiết kế bản vẽ thi công, báo cáo kinh tế - kỹ thuật của Cty Đại Lộc, mà thiết kế này lại không được thực hiện từ năm 2013.

Sau khi nhận được tờ trình, ngày 20/4/2015, Phòng NN-PTNT, Tài chính - Kế hoạch đã đi kiểm tra và có đề nghị UBND huyện cấp kinh phí hỗ trợ cho UBND xã Cầu Lộc với số tiền là gần 776 triệu đồng.

Ngày 4/6/2015, UBND huyện Hậu Lộc có quyết định giao bổ sung có mục tiêu dự toán chi ngân sách địa phương năm 2015, trong đó xã Cầu Lộc được cấp gần 776 triệu đồng kinh phí hỗ trợ kiên cố hóa kênh mương và đường giao thông nội đồng thuộc dự án vùng thâm canh lúa năng suất, chất lượng, hiểu quả cao.

Điều khiến người dân thắc mắc là hồ sơ dự toán, thiết kế 5 tuyến đường đều do các làng tự làm, không liên quan gì đến Cty Đại Lộc. Hơn nữa, hợp đồng giữa UBND xã Cầu Lộc và Cty Đại Lộc đã thanh lý và chấm dứt cuối tháng 6/2013. Thế nhưng Chủ tịch UBND xã Cầu Lộc vẫn duyệt chi cho Cty Đại Lộc số tiền là gần 270 triệu đồng.

Theo hồ sơ của các làng chiều dài 5 tuyến đường là 4,193km (mỗi km đường được nhà nước hỗ trợ 170 triệu đồng). Tuy nhiên, trong tờ trình gửi UBND huyện, UBND xã Cầu Lộc lại cho đường “dài” lên 4,564km. Trong khi đó, hồ sơ xin hỗ trợ kinh phí của UBND xã Cầu Lộc đã được Phòng NN-PTNT và Tài chính - Kế hoạch kiểm tra. Như vậy, số tiền chênh lệch ở đây là hơn 63 triệu đồng.

Chi tiền giấy tờ cho Phòng Nông nghiệp

Được biết, ngày 28/8/2015, tại hội nghị bàn ký rút tiền hỗ trợ kích cầu làm đường nông thôn mới, Chủ tịch UBND xã đã công khai tài chính. Tổng toàn xã 5 tuyến đường được hỗ trợ gần 776 triệu đồng, đã chi chí 335 triệu đồng, còn lại 441 triệu đồng. Cụ thể, lập dự toán thiết kế gần 270 triệu đồng, thẩm định 25 triệu đồng, cho cho Phòng nông nghiệp 23 triệu đồng, kho bạc 20 triệu đồng.


Theo danh sách chi trả tiền hỗ trợ làm đường giao thông nội đồng cho các tuyến đường của ban kiến thiết các làng đã làm, tiền hỗ trợ theo quyết định 1331/QĐ-UBND của huyện cho xã Cầu Lộc năm 2015 thì thôn Cầu Thôn được hỗ trợ hơn 130 triệu. Đồng thời, xã yêu cầu đại diện thôn ký nhận hơn 130 triệu, nhưng trên thực tế thôn chỉ được nhận 68 triệu đồng.

Ông Đỗ Văn Tám thừa nhận, đúng là đường các làng tự làm, xã đã trình hồ sơ các thôn lên huyện nhưng không được hỗ trợ vì không có tính pháp lý. Do vậy, xã phải lấy hồ sơ của Cty Đại Lộc mới rút được tiền hỗ trợ.

Theo ông Tám, trong tổng số gần 776 triệu đồng xã đã chi gần 270 triệu đồng cho tư vấn; thẩm tra 22 triệu đồng; Phòng Nông nghiệp 23 triệu đồng; chi khác 20,5 triệu đồng; còn lại hơn 441 triệu đồng xã chia cho các làng.


Về số tiền 23 triệu đồng chi cho Phòng Nông nghiệp, ông Tám giải thích, đây là tiền phí, tiền giấy tờ!? Khi hỏi hóa đơn, chứng từ, ông Tám cho biết, đưa tiền mặt cho phòng nên không có.

Theo ông Nguyễn Văn Long - Phó chủ tịch UBND huyện Hậu Lộc, xã Cầu Lộc lập hồ sơ xin hỗ trợ chưa đúng. Trên thực tế, đường là do thôn tự làm, nếu để hồ sơ của thôn thì không thể ra quyết định hỗ trợ được. Theo quy định, huyện chỉ hỗ trợ hồ sơ có thiết kế, được thẩm định, được phê duyệt. Tới đây, huyện sẽ giao cho các phòng chuyên môn kiểm tra.


BÌNH LUẬN

Những cán bộ công chức dám lập hồ sơ khống, rút ruột ngân sách thế này, cần phải bị đuổi khỏi đội ngũ, để giữ vững kỷ cương, phép nước, mới chống tham nhũng được.

Tôi không thể tin nổi !!! Thu chi tài chính trái nguyên tắc gần 300 triệu. mang 40 tấn xi măng (nhà nước hỗ trợ trong xây dựng nông thôn mới) đi bán, mà bị kỷ luật cảnh cáo.

Cướp 2 ổ bánh mì mà xử lý hình sự. Pháp luật sao kỳ vậy ? Cán bộ vi phạm như vậy sao không truy tố xử lý hình sự. CẢNH CÁO thì chưa phải là thuốc đặc trị tham nhũng. Khi nào tham những cứ truy tố đếm dăm ba cuốn lịch thì chúng mới sợ.

Với các sai phạm trên, Chủ tịch UBND xã Cầu Lộc Đỗ Văn Tám, ông này đáng bị truy tố. Sao chỉ lại cảnh cáo và cho giữ nguyên chức vụ ???


samedi 22 octobre 2016

THAM NHŨNG : Cán bộ thôn thu lại hàng cứu trợ của dân


Trương Thanh Long
Sưu tầm - Biên soạn - Bình Luận


(ĐSPL) – Phát hiện thôn thu lại tiền và hàng của nhà từ thiện đã trao đồng bào lũ lụt, UBND huyện Vũ Quang (Hà Tĩnh) đã chỉ đạo, trả lại ngay cho người dân và sẽ xử lý nghiêm cán bộ thôn thu lại hàng cứu trợ của dân.

Trước đó, một số người dân tại thôn Hương Đồng, xã Đức Hương, huyện Vũ Quang (Hà Tĩnh) tố cáo với PV việc bị cán bộ thôn thu lại tiền và hàng cứu trợ. PV đã trực tiếp xác minh và chuyển thông tin đến UBND huyện Vũ Quang và lãnh đạo xã Đức Hương.

Toàn bộ số hàng của nhà từ thiện đã bị thôn trưởng thu lại đem về Nhà văn hoá thôn

Theo đó, chiều ngày 20/10, có một đoàn từ thiện đã trao tiền và quà cho 29 hộ dân thôn Hương Đồng. Mỗi suất gồm: 1 bao gạo 25kg, 1 thùng sữa NutiFood và 500.000 đồng tiền mặt.

Ngay sau khi nhà từ thiện phát quà cho dân về, ông Nguyễn Huy Nhật, trưởng thôn Hương Đồng (xã Đức Hương) đã yêu cầu, những người được hưởng lợi phải nộp lại cho thôn. Lý do bắt người dân nộp lại tiền và hàng, không được ông Nhật giải thích.

Anh Trần H. bức xúc: “Khi nhận quà xong thì ông Nhật trưởng thôn thu lại tiền và quà, bắt đưa về hội quán thôn. Chúng tôi hỏi thì ông Nhật không giải thích gì cả".

Chiều 21/10, ông Phan Quốc Thanh, Phó Chủ tịch UBND huyện Vũ Quang cho biết: “Đến thời điểm hiện tại, huyện đã chỉ đạo xã và xóm trả lại tiền đủ tiền và quà cho các hộ dân được nhận từ nhà từ thiện. Chắc chắn chúng tôi sẽ xử lý nghiêm việc này”.

Ông Lê Văn Lợi, Chủ tịch UBND xã Đức Hương lấy làm tiếc: “Ngay trước khi phát quà, chúng tôi đã quán triệt rất kỹ càng. Việc này, chúng tôi cảm ơn các anh đã phản ánh kịp thời”.

Liên hệ với những hộ dân ở Hương Đồng, họ cho biết, đã được nhận lại đủ số tiền và quà được cấp phát trước đó.

Được biết, trong những năm gần đây, UBND và UBMTTQ tỉnh Hà Tĩnh đã chỉ đạo rất quyết liệt và sát sao việc cấp phát tiền và hàng cứu trợ. Tỉnh nghiêm cấm các địa phương tự ý thu lại nguồn cứu trợ đã phát cho người dân.


BÌNH LUẬN

Lại thêm một chuyện buồn khi nói tới đất nước Việt Nam, tôi không thể tin nổi trong việc cán bộ thôn lại có sự lạ lùng đến vậy.

Theo tôi nghĩ rằng các lãnh đạo phải khẩn trương kiểm tra, nếu sự việc đúng như người dân phản ánh thì phải xử lý nghiêm đối với những cán bộ đã sai phạm.

Chính quyền phải có công văn ghi rõ việc nghiêm cấm việc thu thêm của người dân bất cứ khoản thu nào liên quan đến việc hàng cứu trợ của dân và cũng như các việc tương tự ....




jeudi 20 octobre 2016

BLOG : Một sở biên chế 2 nhân viên, 44 cán bộ quản lý


Trương Thanh Long
Sưu tầm - Biên soạn - Bình Luận



Sở Lao động, Thương binh và Xã hội Hải Dương có 46 biên chế thì 44 người mang chức danh trưởng, phó phòng.

Một sở có 44 người thì 1 là giám đốc, 3 là phó giám đốc, 
còn lại là trưởng phó phòng, chỉ có 2 là nhân viên

Ngày 19/10, ông Vũ Doãn Quang, Giám đốc Sở Lao động, Thương binh và Xã hội Hải Dương cho biết, Sở đang làm báo cáo giải trình với UBND tỉnh về công tác nhân sự.

Theo đó, Sở Lao động có 46 biên chế thì 2 người làm nhân viên, 44 người giữ chức phó trở lên, còn lại là nhân viên hợp đồng. “Việc số lượng trưởng, phó phòng nhiều như vậy tồn tại từ thời lãnh đạo trước. Tôi mới được bổ nhiệm nên đang giao anh em thống kê, làm tờ trình gửi lãnh đạo tỉnh, xin ý kiến để có căn cứ giải quyết”, ông Quang nói.



Sở Lao động, Thương binh và Xã hội Hải Dương có 9 phòng, ban chuyên môn. Ngoài một giám đốc, 3 phó giám đốc, mỗi phòng, ban có một trưởng phòng và 3-5 cấp phó.

Ông Quang cho hay, một số vị trí được bổ nhiệm trong thời gian ngắn. “Cụ thể như trường hợp của nữ Phó chánh thanh tra Vũ Thị Thu Hà. Tháng 8/2015 bà Hà được tuyển dụng công chức, 3 tháng sau (1/12/2015) bà được bổ nhiệm giữ chức Phó chánh thanh tra Sở”, ông Quang nói.

Sở Lao động là cơ quan chuyên môn giúp UBND tỉnh thực hiện chức năng quản lý nhà nước về các lĩnh vực việc làm; dạy nghề; lao động; tiền lương, tiền công; bảo hiểm xã hội; bảo vệ và chăm sóc trẻ em...


BÌNH LUẬN

Trong khi các cấp, các ngành đang tích cực thực hiện chủ trương tinh giản biên chế, nâng cao hiệu quả công việc, thì tại Sở Lao động - Thương binh và Xã hội (LĐ - TB và XH) tỉnh Hải Dương, thời gian vừa qua, việc tuyển dụng lao động, đề bạt, bổ nhiệm cán bộ, công chức diễn ra một cách tràn lan, khiến dư luận rất bức xúc.

Chuyện như đùa ở Hải Dương : Sở toàn lãnh đạo

Lính nhiều sếp ít: sở người
Sở mình lính ít sếp thời "hơi" đông
Dạy nghề, lao động, tiền công...
Nên dàn lãnh đạo nhiều ông nhiều bà
Trăm năm trong cõi người ta
Sếp nhiều hơn lính thật là...bó tay.

Độc nhất vô nhị (unique) : chỉ có Việt Nam thôi !!!! 

lundi 17 octobre 2016

THỜI SỰ : Nikkei của Nhật Bản sẽ đầu tư 22 tỷ yen giúp TP. Hồ Chí Minh chống ngập


Trương Thanh Long
Sưu tầm - Biên soạn - Bình Luận

Theo TTXVN/VIETNAM ngày 17/10/2016 , cơ quan Hợp tác Quốc tế Nhật Bản (JICA) cho biết Nhật Bản sẽ giúp Việt Nam chống ngập lụt.

Ngập úng ở đường Ni Sư Huỳnh Liên, quận Tân Bình, Thành phố Hồ Chí Minh. 
(Ảnh: Hoàng Hải/TTXVN)

Theo hãng tin tài chính Nikkei của Nhật Bản, nước này sẽ giúp Việt Nam chống ngập lụt​, thực hiện thông qua hình thức thành lập các doanh nghiệp liên kết Nhật-Việt (SPC) để triển khai các hạng mục cụ thể và sẽ bắt đầu thực hiện tại Thành phố Hồ Chí Minh vào năm 2017 với tổng vốn đầu tư lên tới 22 tỷ yen (khoảng 211 triệu USD).



​Theo Nikkei, các doanh nghiệp Nhật Bản đang chuẩn bị tham gia dự án trên gồm: tập đoàn thương mại Mitsui, tập đoàn tài chính Mitsui UFJ (MUFG), công ty xây dựng Shimizu và công ty xây dựng công nghiệp Maeda.

Dự án tại Thành phố Hồ Chí Minh sẽ được thực hiện tại một khu vực dân cư thường xuyên bị ngập nước ven sông Sài Gòn, cách trung tâm thành phố khoảng 10 km. Đây là khu vực không có đê bao và hầu như không có hệ thống cống thoát nước, dẫn tới nhiều bùn bẩn tích tụ. Khu vực này cũng có nhiều người dân sinh sống và họ làm những căn nhà tạm bất hợp pháp.

Các đơn vị sẽ xây dựng một kênh bằng bêtông dài khoảng 8,1 km cùng với hệ thống cống thoát nước, từ đó tạo ra một khu vực rộng khoảng 61 ha. Hạng mục này dự kiến hoàn thành vào năm 2020.

Sau đó, các doanh nghiệp Nhật Bản sẽ tiếp nhận khu đất trên với diện tích tương ứng tổng số vốn đầu tư và xây dựng các tòa nhà chung cư 20 tầng. Dự kiến đến năm 2022, 24.000 căn hộ sẽ được hoàn thành.

Để thực hiện dự án này, Thành phố Hồ Chí Minh sẽ nhận tạm ứng từ phía Nhật Bản một khoản tiền dùng để xây dựng cơ sở hạ tầng như đê bao, đường xá, cống thoát nước và thực hiện chính sách di dân.

Tuy nhiên, Văn phòng Cơ quan Hợp tác quốc tế Nhật Bản (JICA) tại Việt Nam cho biết, họ không tài trợ các khoản vay lãi suất thấp vào đầu năm 2017 cho dự án nêu trên và cũng không biết các công ty mà Nikkei liệt kê.

Việt Nam được các nhà đầu tư Nhật Bản đánh giá là quốc gia có tốc độ đô thị hóa nhanh. Khu vực bùn lầy dọc các con sông tại những thành phố lớn nếu được cải tạo sẽ đem lại những giá trị cao. Dự án được triển khai tại Thành phố Hồ Chí Minh được đánh giá là khá hiệu quả.


Không chỉ triển khai tại Việt Nam, mô hình dự án trên cũng được triển khai tại các nước Đông Nam Á như Myanmar, Campuchia. Dự án triển khai tại Việt Nam lần này sẽ là kinh nghiệm tham khảo để Nhật Bản triển khai tại các quốc gia khác./.


mardi 4 octobre 2016

GIÁO DỤC : Hàn Quốc dạy dân cách bắt công chức tham nhũng


Trương Thanh Long
Sưu tầm - Biên soạn - Bình Luận

Một trường học dạy kỹ năng theo dõi và bắt quả tang công chức nhận hối lộ đang thu hút sự chú ý tại Hàn Quốc.


Học viên không cần trả học phí, nhưng sẽ phải chi tiền để mua các công cụ để “tác nghiệp” như bút bi, mắt kính tích hợp camera.

Luật “3-5-10”

Luật chống tham nhũng của chính phủ Hàn Quốc đã chính thức có hiệu lực kể từ ngày 28-9 vừa qua.

Theo đó, các đối tượng nằm trong quy định của luật không được tham dự các bữa ăn có trị giá quá 30.000 won  (24 euro) hoặc nhận quà có giá trị vượt quá 50.000 won. Đối với việc tặng phong bì chứa tiền mặt trong các đám cưới hoặc đám ma, số tiền không được vượt quá 100.000 won.

Hiện nay, luật này còn được gọi tắt là “luật 3-5-10” [dựa theo mức tiền bị giới hạn - ND].

Ngoài việc phải đóng tiền phạt, người vi phạm có thể đối mặt với nguy cơ bị truy tố hình sự trong một số trường hợp nghiêm trọng như nhận quà trị giá hơn 1 triệu won, hoặc tổng trị giá quà cáp nhận trong một năm vượt quá 3 triệu won.

Theo ước tính, luật chống tham nhũng tác động trực tiếp lên khoảng 4 triệu người gồm công chức, nhân viên tại các cơ quan nhà nước, giáo viên và phóng viên.

Ngoài ra, người dân nào phát hiện công chức vi phạm luật và báo với chính quyền kèm theo bằng chứng đầy đủ có thể nhận tiền thưởng lên đến 200 triệu won (hơn 180.000 USD).

Trường học chống tham nhũng

Sau khi luật chống tham nhũng ra đời, ở Hàn Quốc cũng xuất hiện một ngôi trường kỳ lạ dạy kỹ năng theo dõi và bắt quả tang các vụ nhận phong bì, quà cáp.

Nơi này dạy học viên đủ mọi cách thức để “canh me” và thu thập bằng chứng như dùng camera, rình rập, chụp ảnh, và thậm chí là… lục thùng rác.


“Bạn vừa có thể làm giàu mà lại vừa trở thành công dân tốt”, thầy hiệu trưởng Moon Seoung-ok nói trong một lớp học dạy các mẹo quay, chụp ảnh lén.

“Các bạn có thể tìm thấy hóa đơn rút tiền từ thẻ tín dụng trong thùng rác ở các nhà hàng”, ông Moon diễn giải.

“Các bạn cần phải tìm cho được chứng cứ”, vị hiệu trưởng nhấn mạnh, đồng thời phát cho học viên các tập sách về luật chống tham nhũng.

Vừa qua, hai học viên của trường này mang theo máy ảnh trà trộn vào một đám cưới ở Gangnam, khu phố xa xỉ, hiện đại bậc nhất Hàn Quốc để “thực hành”.

Thầy Moon yêu cầu học viên tự tìm cách trà trộn vào các đám cưới hoặc đám ma.

“Bạn phải xem xét đối tượng của mình. Hãy xem cáo phó trên báo chí để biết người nào thuộc tầng lớp thượng lưu đang tổ chức tang lễ”, Moon nói trong một cuộc phỏng vấn.

Lớp học gần đây nhất của ông Moon thu hút 10 người đến dự tại một văn phòng gần tòa án ở Seoul.

Dấu hiệu tích cực

Kể từ khi luật chống tham nhũng được áp dụng, số lượng người thuê các sân golf giảm đáng kể.

Trong khi đó, khách đến tham dự đám cưới cũng ít hơn rất nhiều. Tại các bệnh viện, ban quản lý thậm chí còn dán thông báo yêu cầu không tặng quà cho bác sĩ.

Các nhóm thực khách đề nghị tách hóa đơn, điều gần như chưa từng xảy ra ở Hàn Quốc.

Trong một báo cáo công bố hồi tháng 6, Viện Nghiên cứu Kinh tế Hàn Quốc cho biết các công ty tiêu dùng và giải trí có thể lỗ đến 11,5 ngàn tỉ won (10,43 tỉ USD) một khi luật chống tham nhũng được áp dụng.


Giờ đây, cụm từ “paparazzi” tại Hàn Quốc không chỉ dùng cho các tay máy chuyên đi săn ảnh ngôi sao, mà còn cho cả những cá nhân muốn săn tiền thưởng nhờ báo cáo các vụ vi phạm pháp luật như vượt đèn đỏ, làm rơi tàn thuốc lá trên đường phố.

Otgoutugs Ochir, một bà nội trợ 46 tuổi gốc Mông Cổ nói với Reuters mình hy vọng có thể mua được căn hộ nhờ số tiền kiếm được từ việc báo cáo các vụ vi phạm.

“Nếu số người kiếm tiền bất chính giảm thì con cái tôi sẽ được sống ở môi trường tốt đẹp hơn”, bà Ochir cho biết.

Trong khi đó, đám cưới ở Gangnam mà hai học viên của ông Moon Seoung-ok trà trộn vào không hề trưng bày hoa, một trong các thủ tục gần như không thể thiếu tại tiệc cưới ở Hàn Quốc.

Song Byung-soo, 60, một trong hai học viên, nói rằng đây là dấu hiệu đáng khích lệ cho thấy các công chức bắt đầu dè chừng.

“Mọi thứ đã thay đổi rất nhiều. Tôi đã từng ngần ngại vì việc mình làm sẽ khiến người khác bị tổn thương. Tuy nhiên, sau khi tham gia lớp học, tôi thấy mọi thứ đều ổn cả”, ông Song nói.

“Nếu những người như chúng tôi có thể khiến cho xã hội minh bạch hơn, không còn các trường hợp thiên vị hay tham nhũng thì đó là mục đích tốt”, ông giải thích.

TTO - BÌNH MINH

BÌNH LUẬN

Ngày 28/09/2016, đạo luật mới về chống tham nhũng bắt đầu có hiệu lực tại Hàn Quốc. Đây là một nỗ lực mới của chính quyền nhằm diệt trừ nạn tham nhũng tràn lan trong mọi tầng lớp xã hội ở nước này.

Tuy nhiên, đạo luật mới bị giới báo chỉ chỉ trích là có thể bị sử dụng để ngăn cản phóng viên săn tin, thậm chí đạo luật bị xem có một số điều khoản vi hiến.

Ở Hàn Quốc, người ta có thói quen « mua » giáo viên để con họ được điểm tốt, tặng quà cho một phóng viên quảng cáo dùm sản phẩm. Giới doanh nghiệp thì ai cũng rành cách hối lộ công chức để thủ tục giấy tờ êm xuôi trót lọt.

Vào năm 2010, một doanh nhân đã kể trên đài truyền hình rằng ông thường tặng tiền mặt cho 57 vị thẩm phán, mời họ ăn nhà hàng hoặc trả tiền dùm cho gái mãi dâm. Năm sau, một nữ thẩm phán đã bị điều tra do bị cáo buộc nhận từ một luật sư các phong bì đựng tiền, sách tay hàng hiệu và một chiếc xe loại sang.

Nhưng cả hai vụ nói trên đã không bị đưa ra xét xử, vì không có gì chứng minh là những món quà, những khoản tiền đó là hối lộ. Chính do sự phản đối của dư luận sau hai vụ này mà đạo luật chống tham nhũng mới đã được soạn thảo.

Khái niệm tham nhũng tại Việt Nam

Điều đáng báo động là một số cán bộ, công chức coi việc tham nhũng trở thành bình thường. Họ cho rằng, đối tượng quản lý đương nhiên phải "bồi dưỡng" khi muốn thực hiện các công việc thuộc trách nhiệm của người cán bộ, công chức.

Đó chính là biểu hiện của sự suy thoái, xuống cấp về đạo đức một cách nghiêm trọng. Hơn thế, tham nhũng còn xâm phạm những giá trị đạo đức truyền thống của dân tộc, khi người thực hiện hành vi tham nhũng có khi là giáo viên, bác sĩ, những người hoạt động trong lĩnh vực giáo dục, y tế, văn hoá, xã hội - những người xây dựng nền tảng tinh thần cho xã hội.